Lơi rơi
cánh lá úa mềm
còn vương vạt nắng
bên thềm hắt hiu
vội vàng níu
thoảng hương yêu
gió nghiêng ngả
gió xô chiều đi hoang

Giọt buồn rơi
chạm mênh mang
chơ vơ lối mộng…
miên man gập ghềnh
đường tình
gót trượt chông chênh
cô đơn
chân bước lênh đênh mịt mờ

Chập chờn
cơn mộng hoang mơ…
phòng côi
lạnh trái tim hờ lặng câm
đêm ngu ngơ
bóng âm thầm
mắt vương
mỏi đợi đêm trầm lệ vơi.

Nhật Quang