Anh về xứ Nẫu chiều nay
      Thương bao kỷ niệm những ngày bên em 
      Mưa rơi thánh thót bên thềm
      Biển xanh cát trắng một miền dấu yêu 
 
      “Chu cha” anh nhớ em nhiều
      Nẫu  đi như bóng mây chiều cuối truông!
      Tại ai mà “tui” nhớ thương?
      “Hầu nào” hai đứa vui buồn có nhau
 
      Bây giờ nghe trái tim đau
      Nẫu  đi biền biệt phương nào nhớ  nhung?  
      Chiều mưa xứ Nẫu bâng khuâng
      Người đi đã mấy mùa xuân chưa về… 
 Đặng Hoàng Thám