Xa anh rồi, tóc có bồng bềnh

Quấn cong rối giữa lòng phố hẹp

Như chưa hề chút gì gượng ép

Gió cuốn, tan chiều trong lãng quên

*

Lối nhỏ quanh co, em một mình

Giờ tan tầm có ai đưa đón

Cánh hoa dại bên đường nép gọn

Khẽ khàng rung, góc khuất lặng thinh

*

Em xa anh, trời đổ cơn giông

Nhớ che chắn, hiên thưa phía bắc

Đừng lo nghĩ những điều vụn vặt

Việc nắng mưa, cố làm cho xong …

*

Mỗi chiều, đừng ngoái lại, ủ ê

Cứ tươi trẻ, đêm dài lắm mộng

Này cửa sổ, khép hờ, đừng đóng

Con Mướp rong chơi có lối về

*

Xa nhau rồi, em cũng sẽ quên

Nhưng mỗi tối nhớ đừng lên mạng

Để tin nhắn chìm trong lơ đãng

Mờ cong, không gian số bồng bềnh …