/
Băng qua cánh đồng mùa hạ
Ươm vàng chẽn lúa chân quê
Nghe gió rập rờn thơm sóng
Lần về tình tự con đê.
Băng qua hoang dại bờ bãi
Lau lách mọc um hồn người
Lối nào cho ta trở lại
Nguyên hình áo mẹ tả tơi?
Băng qua ngày tháng ngủ mê
Mùi bùn ký thác vào đất
Ta gom ấu thơ trầm tích
Lùi khúc đồng dao mây trời.
Gọi mưa tháng bảy dông dài
Xối lòng bâng khuâng, tĩnh mịch
Con rạch nhọc nhằn quảng đại
Ôm tình tôi như song thai!
.