đã thấy tràn hư ảo

lăn qua chỗ tôi nằm

ngày qua sông nhặt bóng

bên những hình hài câm

bóng đêm tràn dốc đợi

ai rẽ một lối về

cõi mù sương tê dại

bỏ lại ngàn cơn mê

thấy gì không mây trắng

mà sao quên đường bay

hun hút sầu thinh lặng

chuyến xe qua cuối ngày

nghe những tinh cầu vỡ

gió cuốn mù xa xăm

tôi một lần đứng ngó

từng vũng sầu tháng năm

tôi về khuya hỏi gió

có thấy hồn tôi đâu

qua sông chiều mưa đổ

thấy bóng mình chìm sâu…