Thế giới có cả tỷ người con gái
Hà cớ gì em ngự trị trong ta
Như Adam nhiều lần ta vụng dại
Hạnh phúc ăn táo cấm của Evà…

 

Tình em đó như bùa mê mộng mị
Trái tim yêu lạnh cóng chợt say nồng
Ôi lạ lẫm nụ cười em phù thủy
Đang yên bình ta bỗng hóa long đong…

 

Khi mệt mỏi mộng điên cuồng héo úa
Em vỗ về nuôi dỗ vết thương sâu
Mỗi lời em đẹp như lời của Chúa
Trói chân ta bằng phép lạ nhiệm mầu..

 

Có nhiều lúc đôi chân buồn quỵ ngã
Em dịu xoa bao cay đắng khôn cùng
Đời sống đó nhiều khi đầy phép lạ
Ta tin vào lòng thượng đế bao dung

 

Tạ ơn em trong đời nầy kiếp khác 
Mặt trời hồng và môi đắm hương hoa
Rồi cát bụi… sẽ trở về bụi cát
Chỉ còn em và phép lạ giao hòa..

 

Nguyễn Minh Phúc