NƠI KHÔNG CÓ MÙA THU

Có thu đâu mà anh mơ lá
Vàng mơ hồ lấp lánh treo giăng
Ở nơi này chỉ mưa và nắng
Xuân hay thu lá vẫn xanh cành

*
Có thu đâu mà anh vờ lạnh
Rét run người vờ mượn bàn tay
Ở nơi này chỉ màu nắng cháy
Gió hững hờ nào hẹn heo may

*
Có thu đâu mà lòng hoang hoải
Hẹn đóa hoàng hoa nụ dại khờ
Thu xa ấy dường như vô cớ
Thả lưng trời lãng đãng câu thơ…

 

KHẼ GỌI THU VÀNG

Lá rơi như dấu chấm ngày
Mắt vời theo cánh chim bay xa dần
Muộn chiều giọt nắng phân vân
Hoàng hôn chầm chậm dùng dằng ở đi…

*
Hỏi người lưu luyến niềm chi ?
Tiếc chi xuân vắng… tiếc gì hạ sang
Heo may khẽ gọi thu vàng
Tiếng phong linh vỡ khẽ khàng mùa rơi…

 

GIÓ THU

Gió thu gờn gợn sông quê
Con đò còn mãi ngủ mê chiều tàn
Mây sầu viễn xứ lang thang
Quê nhà cách một vầng trăng bồi hồi…

Tịnh Bình