Rồi em đi chẳng nói một lời nào
Anh nghe mùa thu rớt vào tim vụn vỡ
Vài chiếc lá rơi chẳng làm anh bỡ ngỡ 
Như ngày xưa yêu tay nắm cũng ngập ngừng

Thời gian ơi xin đừng đừng trôi nữa
Bởi anh sợ ngày ấy sẽ phôi phai
Chuyến đò ngang chia hai đầu nỗi nhớ
Anh bên này em bên đấy chờ mong…

Thương mùa xưa anh dấu chặt vào lòng
Những kĩ niệm trôi theo dòng nước biếc
Lục bình lênh đênh mang theo nhiều nuối tiếc
Để chiều nay sóng gợn bạt niềm riêng

Em có về se lại chút lương duyên
Để trăng mùa thu thôi không còn ủ rũ
Gió mùa thu thênh thang chiều phủ dụ
Ta nắm tay nhau ru một giấc mơ nồng