Mải miết bầy thiên di
Sải cánh phía đường chân trời vô hạn
Những hoàng hôn im lìm từ từ lịm tắt
Có thật sự ngủ không hỡi mặt trời?
*
Cơn gió chạy tìm mùi hương ký ức
Ai đó vừa đánh rơi
Góc phố quen khẽ rụng màu hoa tím
Gợn chút gì niềm nỗi không tên…
*
Lưng chừng khoảng lặng
Bước chân vô định ngập ngừng
Che gì màn sương trắng
Chút mùa đông e ấp cất lời
Con đường trải dài hun hút
Không còn dấu tích chiếc lá mùa thu cũ
Những mặt người lướt qua nhòe nhoẹt chẳng rõ buồn vui
*
Nụ cười giấu vào đâu ?
Văng vẳng tiếng phong linh ngoài hiên đêm vắng
Chập chờn giấc chiêm bao gần sáng
Cánh bướm vụt bay khỏi giấc mơ
Xôn xao ngày
Gió khẽ lay giọt sương mắt ướt
Trong khu vườn chợt thức một tiếng chim…