(Đi tìm mái ấm gặp nơi… hiên nhà)

Cho em trú tạm hiên nhà
Hé nhìn hạnh phúc “người ta” sum vầy
Lỡ ăn một miếng trầu cay
Mà môi bỏng rát nồng say dại khờ

Cho em giây lát trú nhờ
Kẻo lòng lạnh buốt khi chờ tạnh mưa
Sao nghe ướt cả ngày xưa
Lời yêu hóa gió qua mùa lãng quên

Cho em được trú bên hiên
Ngoài kia giông bão ngả nghiêng… miệng đời
Phải đâu không muốn lứa đôi
Em – đàn bà cũ ai người sẻ chia

Anh đừng ngoảnh lại phía kia
Chói chang gì nữa một tia nắng chiều
Tạnh rồi. Em sẽ mang theo
Tiếng cười lửa ấm làm neo ru mình

                                Đinh Hạ