Đêm nay có phải đêm trừ tịch

Mà dấu hài xanh tựa chiêm bao

Khoảng khắc giao thừa thôi đọng lại

Lạc dấu cội nguồn tận kiếp sau.

 

Có phải tiếng chim qua điếm cỏ

Sao còn ngơ ngẩn dưới cầu sương

Người trong tranh đã thành cổ tích

Một Giáng Kiều xưa lạc cuối đường.

 

Đêm nay dưới gốc mai trăm tuổi

Bên bếp lửa hồng đọc cổ thi

Tình ẩn trong từng trang sách cũ

 Chập chờn say giấc mộng hồ ly.

 

Thôi đành gác lại bao phiền lụy

Đời người theo bóng hạc bay qua

Sênh phách cuối mùa thay xiêm áo

Ngàn sau hận khúc “Hậu đình hoa”.