Anh ơi!
chiều biển động!
bạc đầu, sóng giễu
con còng gió cười em chưa hiểu
nước biển nơi nơi mặn
dòng dòng nặng ưu tư
sóng cứ thế
sợ đau bờ cát,
đêm về
lằng lặng dỗ nhau.
Anh ơi!
chiều biển động!
xám trời, mây ghẹo.
viên đá san hô nhạo em không hiểu
sóng biển khi nao bạc?
niệm nào mặn-nhạt lên men?
gió cứ thế
sợ đau hàng liễu,
đêm về
dìu dịu nương nhau.
Anh ơi!
chiều biển động!
thênh thang gió cười rặng mây, khóm liễu
vòng tay ôm
không dám hiểu lòng mình.
– Hải Điểu-