Mỗi năm mùa cảm cúm
Cả xóm làng đều ho
Trẻ nóng đầu, sổ mũi
Già mệt mỏi, đau cơ…
Người ta ra hiệu thuốc
Ăn tỏi, gừng, tía tô…
Hoặc một tuần tự khỏi
Chẳng ai lo cúm mùa.
Nhưng mỗi thời mỗi khác
Nay có thêm cúm Tàu
Thế giới đều sợ nó
Sức lây lan kinh hoàng.
Ta “ra quân” “chiến dịch”
“Hỏa tốc” “truy tìm”…Ta
Những con đường “phong tỏa”
Những phố phường “cách ly”.
Cả tháng trong phong tỏa
Khao khát ngày tự do
Già bệnh đau, túng quẫn
Trẻ lo mất việc làm.
Đuổi đánh một con chuột
Thì tan hoang cửa nhà
Truy dập dịch Cô vít
Thì xơ xác phố phường.
Những khu chợ vắng tanh
Những công ty hấp hối
Những chuyến xe bị kẹt
Công nhân mất đường về.
Ai cũng che kín mặt
Bạn bè tránh gặp nhau
Hỏi nhau qua mạng ảo
Biết bao giờ bình yên ?
Sài Gòn, tháng 6 – 2021
Phạm Ngọc Hiền