Mẹ ơi lúa đã đứng đòng

Rét đâu có rét chẳng mong thế này

Lúa còn bụng dạ ôm cây

Biết bao giờ mới vui vầy cháu con

 

Nhọc nhằn nên bát cơm ngon

Không ngô không lúa héo hon giần sàng

Xuân giòn má đỏ như rang

Xinh em chung thuỷ đá vàng đê mê

 

Đánh bùn chân lết chân lê

Chắc tay cấy vững

Mùa se kết mùa

Con vua giờ chẳng làm vua

Phải duyên

Duyên chẳng cợt đùa

Mẹ ơi