Tặng C
Rồi những mùa nhớ cũng về đường quên lãng
Bên kia chân trời xa em đang nghĩ về gì?
Cánh đồng triền miên xuyến xao thời tuổi trẻ
Buồn lênh đênh từ độ em theo người
Những thứ lạ quen cũng thuộc về dĩ vãng
Khứ niệm chập chùng bịn rịn gửi mùa thương.
Nơi xứ người có giống ở đây không?
Có cánh đồng trắng xóa tuổi thơ mình dầm mưa bắt cá
Có khu vườn bí mật những ngây thơ
Có buổi chiều gió lắt lay chùm bông súng tủi hờn
Và có dòng sông tắm tuổi thơ cả lũ người…
Hay chỉ là những nỗi xót xa hờn tủi
Về một kiếp người vì nợ ra đi
Nợ quê hương một khoảng trời thương che chở
Nợ cha mẹ nghĩa vẹn tròn của đời con tăm tối
Nợ người duyên tình nên đành vứt bỏ ra đi
Vali ngày em mang đi là hành trang đầy nước mắt
Của một kiếp người chưa trọn vẹn tha phương
Hạnh phúc em mơ hồ đánh đổi
Em nào có tự chọn được thương yêu
Em vẫn biết đời mình chông gai đầy rẫy
Khi hạnh phúc đánh cược như một ván bài.
Hên xui cuộc đời em không quyền tự quyết
Nuối tiếc nào cũng từ lầm lỗi ngây ngô
Đời em đâu muốn mình đau khổ
Nhưng đồng tiền cứ dẫn lối em đi
Nước mắt là sướng vui hay khổ?
Sướng vui, đau khổ cũng từ một con đường.
.