/

Chia tay một năm của nỗi buồn đã cũ
Em lại đến với quán cà phê vắng lạnh
Ngồi cùng gốc si già buông những sợi tình lặng lẽ
Nếm trải những vị ngọt đắng và nỗi nhớ mới tinh khôi..
Cảm giác còn được bên anh
Mỗi lần khuấy cốc cà phê nghi ngút khói mờ
Lại khuấy vào kí ức của ngày xưa
Những kí ức vỡ tan như thủy tinh
Rồi ghép lại thành trái tim rạn nứt
Trong em…
Em không biết dùng từ nào định nghĩa
Về nỗi đau khi không có anh đây
Em không biết dùng thước nào để đo
Để nỗi nhớ trong cơn mưa ướt lạnh
Vẫn một buổi chiều xa xăm
Vẫn một buổi chiều chia tay
Hoàng hôn tràn trề nắng tắt
Khép lại thời khắc cuối cùng
Cánh mai vàng rụng rơi
Và những lời thề hứa bỗng phôi pha
Ánh nắng của một ngày của một năm rồi cũng tắt…
.
/