1. TẾT NAY

Tết nay đào nở thắm
Trên phố xá đèn lồng
Dẫu quất vàng cũng lắm
Nhưng hàng đào vẫn đông

Tết đến một cành đào
Đào phai rồi đào bích
Trẻ nô đùa thỏa thích
Người lớn cùng nao nao

Cành đào của miền Bắc
Cánh mai vàng miền Nam
Chẳng ai nào thắc mắc
Như năm rồi lại năm

Tết nay cây nêu ít
Tràng pháo đã không còn
Chỉ bánh chưng, mứt tết
Vẫn vuông vuông tròn tròn

Tết nay cờ thắm đỏ
Phố đi bộ tươi màu
Điện đèn chăng lối ngõ
Như thắp cả tinh cầu

Tết đến nở hoa xuân
Nở hoa đời hoa Đảng
Niềm tin là ánh sáng
Soi đường Đảng, quân, dân.

2. ÔNG THẦY

Tết xưa đào khoe sắc
Nơi chợ tết đông người
Ông đồ ngồi một góc
Cho chữ, cười thật tươi

Ông đồ thành dĩ vãng
Khi giáo dục đổi thay
Quốc ngữ và phấn bảng
Đứng lớp gọi cô, thầy

Ông đồ dạy chữ Nho
Trên chõng tre mộc mạc
Học trò đầu ba chỏm
Nuốt từng lời nhỏ to

Ông thầy mặc quần âu
Giày xi đen bóng lộn
Áo cổ cồn trắng nõn
Giảng khoa học, tinh cầu…

Ông đồ chẳng thấy đâu
Tết đến không còn nữa
Ông thầy soạn giáo án
Tết vẫn còn lâu lâu.

3. GẶP ÔNG ĐỒ

Năm nay đào đỏ thắm
Tôi ra chợ bến đò
Như từ trong sâu thẳm
Hiện ra bóng ông đồ

Ông đồ mà tôi thấy
Giữa dòng người chen đua
Như chẳng để ý mấy
Kẻ hậu sinh dư thừa

Tôi một anh giáo trẻ
Thời hiện tại nương mình
Giữa dòng đời lặng lẽ
Phấn bảng và học sinh

Tôi mạnh dạn cất lời
Chào người muôn năm cũ
Ông đồ cười vai chủ
Khách xin chữ, xin mời!

Tôi giới thiệu nghiệp nghề
Ông đồ trân quý lắm
Tay tôi ông đồ nắm
Cõi thực và cõi mê

Ông đồ cho tôi chữ
Dẫu tôi chẳng kịp xin
Một chữ “Tâm” thật lớn
Như đúc vừa trái tim

Tôi chưa kịp cảm ơn
Người đến từ dĩ vãng
Giật mình cơn gió thoảng
Bóng ông đồ mất luôn

Tôi hoàn hồn trở lại
Lặng lẽ giữa dòng người
Bỗng thấy lòng mềm mại
Trước xô bồ ngược xuôi.

Lê Văn Cường