Đếm thời gian bằng những mùa hoa nên mình thường cảm nhận những thay đổi của sắc hoa. Một ngày đi trên phố thích thú vì bất chợt thấy lấp ló những chùm hoa tím hồng . Ngày ngày đi trên phố ngắm sự bừng nở của những cây bằng lăng, phượng vĩ bên đường trong nắng gắt của mùa hè. Rồi một ngày nhìn những cánh bằng lăng nhạt màu và rụng tơi bời vì mưa gió ! Vạn vật cũng như con người, một vòng đời, một sinh sôi, nảy nở, rực rỡ …rồi tàn lụi. Vô thường !

Khung trời mùa Hạ

Hạ về kí ức xa xôi
Phượng rơi rực cháy khung trời ngày xưa
Níu thời gian để ước mơ
Câu thơ chợt hiện ngẩn ngơ dáng kiều
Phượng hồng rợp một trời yêu
Bến xưa neo lại những điều cũ xưa
Nhớ thời bím tóc đong đưa
Đâu đây lí lắc cưòi đùa ròn tan
Một thời tuổi ngọc chứa chan
Bằng lăng, phượng vĩ. ve ran gọi hè
Tưởng đâu năm tháng lấp che
Nào ngờ hạ vẽ phượng khoe khoảng trời
Mùa thi lưu luyến đầy vơi
Khung trời mùa hạ – một thời dấu yêu./.
Muồng Hoàng Yến tháng 5 !

Nắng rát vàng trên phố
Ve tấu khúc đồng ca
Phượng rực trời mùa hạ
Thoảng hương sen ao nhà
Đi qua vùng thương nhớ
Muồng Hoàng Yến tháng 5
Em có còn rạng rỡ
Khi ta ghé lại thăm
Dòng thời gian cuộn lại
Giấu đi những buồn xưa
Bằng lăng rồi phai nhạt
Nhung nhớ tím theo mùa
Riêng em vàng như nắng
Rạng rỡ  giữa trời xanh
Em luôn là hoàng hậu
Khi Hạ về bên anh./.
Bằng lăng !

Dịu dàng mỏng mảnh dễ thương
Tím lung linh phố vấn vương bao người
Bằng lăng khoe sắc thắm tươi
Bỏ buông bao  nỗi vô tâm, sự  đời

Tháng 5 rực rỡ hoa ngời
Bằng lăng mỏng mảnh dâng  đời sắc hương
Sân trường bao hạ vấn vương
Những trang sách mở – vô thường buồn vui

Ngẩn ngơ ai cũng một thời
Bằng lăng tím ngát một đời học sinh
Gọi mùa cánh tím rung rinh
Nhớ thời áo trắng – tìm hình dáng xưa ./.
Bức tranh quê !

Triền đê cây gạo đỏ hoa
Cánh đồng lúa hát bao la tìm về
Ngọt ngào là những tình quê
Lúa thì con gái vỗ về bước chân
Cánh cò chao liệng xa gần
Gió vờn tà áo, nắng xuân bồi hồi
Phù vân lãng đãng xa vời
Đàn bò đủng đỉnh chân trời bình yên
Vẳng nghe đâu đó chim quyên
Chiều quê êm ả một miền lãng du
Vô vi bát ngát một chiều
Bức thêu tuyệt mĩ trải bao ân tình
Ta về mình có theo mình?
Xốn xang mùa cũ- Chân tình vẹn đây
Hoàng hôn khuất bóng hàng cây
Tình quê êm ả, ngất ngây một chiều…
Khúc giao mùa

Chiều giăng mưa khe khẽ
Chùng chình gót Hạ sang
Khắp nẻo hương nồng nàn
Loa kèn da diết gọi
Gió trái mùa len lỏi
Vịn vào sắc tháng 3
Tứ thơ tình bỏ ngỏ
Mây lãng đãng gần xa
Khúc giao mùa đang dạo
Chênh chao nắng vỡ òa…
Chim gọi mùa ríu rít
Chờ cất tiếng hoan ca…!

Ngô Thanh Dung