HOA HƯỚNG DƯƠNG

Tan tầm ta về

Tình cờ bắt gặp loài hoa

Vàng đương khoe sắc

Như mặt trời bé nhỏ

Nép ven đường

Hướng dương.

Cảm thụ hoa vội liên tưởng

Sức sống lạ thường

Hoa ngó về ánh sáng

Uống giọt nắng hồng

Cười rân.

Ơi

Đường đời ngắn như sợi tóc

Sóng gió tơi bời

Ít ngọt, ít êm như khúc nhạc

Nhìn hướng dương mường tượng

Ta nhận mớ tin yêu đời thường.

MÙA COVID CHẤT SẦU

Tặng Thu Trang

Em chất sầu mùa Covid thênh thang

Sáng chớm lạnh đường chim bay xao xác

Em rón rén qua cỗng trường ngơ ngác

Tiếng của trò im phắc một không gian.

Biết nói gì nhiều, dịch bệnh sinh sôi

Tia mắt trao nhau vẫn ngọt lừ tình bạn

Em chạm vai anh mắt buồn từ biệt

Khẩu trang mỏng manh vấn vít bụi trần.

Xuân cuối mùa sót lại vết thương đau

Covid ơi, lang thang buồn nhân thế

Trong sâu thẳm lửa lòng em rực cháy

Lạy phật trời mong mùa Covid xua đi.

TÌNH SI

Anh đợi em dưới hàng me cổ thụ

Chạng vạng trời, người bóng lơ thơ

Phố thị lên đèn cuối đầu thủ thỉ

Vũng nhớ nhung cồn cào ngực trẻ

Tuần lại tuần biền biệt hình ai

Nỗi khát khao gặp thỏa mộng liêu trai

Anh đứng đợi thời gian lăn ì ạch.

Ôi thời khắc như bồn chồn trong dạ

Quá giờ rồi, lặng ngắt dáng người em

Mùi hoa quỳnh rớt trên tay phảng phất

Hương tình đầu thăm thẳm tựa trời đêm.

Chả lẽ em phương ấy nợ tăng ca?

Những bộn bề mệt nhoài bên công việc

Để mình ên, phố buồn như đoạn tuyệt

Em nhỡ hẹn hò, anh ngậm trái tình si.

Song Lộc, 20/3/2020