Nha-Trang, biển và em

Thẳm sâu biển chiều
Bước chân thiếu-phụ
Ai còn trông theo
Bỏ lòng thương nhớ .

Hửng hờ buông tóc
Nha-Trang một mình
Em đời mộng mị
Buốt lạnh đời tim .

Nắng ngã màu phai
Rừng chiều xuống thấp
Lạ lùng trong tôi
Em căng bờ ngực .

Tình người quá đổi
Em thả trôi nghiêng
Suốt đời mất ngũ
Hai mắt lung buồn .

Thoáng hồi còi tàu
Đứng trên cầu Đá
Vàng đời trong nhau
Còn chi mong đợi .

Đại-dương bão-tố
Nha-trang ngày về
Rưng rưng quay lại
Mắt em có đuôi .

Em hồng hai má
Tim ai bến xưa
Cầm tù hơi thở
Chôn mối tình đầu .

Con sóng xô bờ
Trùng-dương xanh ngắt
Tôi về nơi đâu
Ru đời quạnh quẻ .

Huy Uyên

Ký-ức Tam-Kỳ

Bến sông chiều buồn hiu-hắt
đâu đây khói lam mái tranh
biền dâu tím màu biền biệt
phố nhỏ con đường vây quanh .

Buồn ai trôi về trăm ngã
sông xưa quên thôi mái chèo
lên núi một mình đứng ngó
cả đời sầu,vai mang theo .

Em thả tóc buông ,Tam-Kỳ
bỏ Chu-lai xa vĩnh-viễn
thương nhớ hề thương nhớ ai
sáo qua sông không người tiễn

Gió qua Hòa-Hương,An-Phú
em về họp chợ sáng nay
Phan-chu-Trinh xiên màu nhớ
thương ai mà tôi cầm tay .

Ngẫn ngơ tan Trần-cao-Vân
lối về Đức-Trí,(Trần)Hưng-Đạo
vòm cây trên cao lên xanh
mắt nhìn ai quên sách vở .

Dịu dàng một thời con gái
áo trắng bay màu bướm ong
nón nghiêng mưa dầm nắng dãi
chở trong tim một mối tình .

Buổi chiều tan học trời sương
nhà thờ Cao-Đài nép bóng
tình ai theo suốt đoạn đường
Xa em xa phố Tam-Kỳ
Những ngày xưa không hề đến

Tóc dài môi hồng da trắng
Xa từ buổi chiến-chinh về
chôn mãi trong tim kỹ-niệm
trôi đi một thời đam mê .

Bao năm bỏ tình ra biển
đuôi mắt già theo tháng năm
ngày đi không người đưa tiễn
khi về ôn kín chuyện buồn .

Huy Uyên

Paris – Danang

Lá marronnier rụng đầy
Vàng màu chen ngang cửa sổ
Hạnh-phúc bò dài quanh đây
Treo về cuối trời nổi nhớ .

Phía nhà thờ cây thánh-giá
Tím lạnh chiều Sacre Coeur
Vẽ tình lên mây sắc đỏ
Từ em anh ngày chia xa .

Con tim mênh mông trải dài
Đêm chao từng đêm thao thức
Chậm buồn giấc ngũ hoang-mê
Lặng rồi âm thanh cung bậc .

Dỗ lòng thôi đừng nghĩ nữa
Tình em trao tôi vô cùng
Những đêm bơ vơ hè phố
Đã mười năm rồi bặt tin .

Hồn tôi mây trôi phiêu bồng
Bao quanh tháng ngày im lặng
Cơn mưa kỹ-niệm còn không ?
Ở đó có sầu Đà-Nẵng ?

Góc phố cafeteria Độc-Lập
Hàng me xanh mắt chợ Hàn
Bạch-Đằng sáng chiều đứng ngó
Chuyến phà mình em qua sông !

Mười năm em tóc hạ huyền
Ngày tiễn nhau không hò hẹn
Màu hoa buồn tím bằng lăng
Chiều rồi sao em không đến .

Huy Uyên