Lặng lẽ đợi em về
.
Anh vẫn chờ em, tan ca đêm
Góc phố mờ cong đèn phẳng lặng
Em một mình, đường xa trống vắng
Nỗi hoài mong ngun ngút bên thềm
                       *
Điếu thuốc cháy tàn đêm lẻ loi
Ngôi sao Mai, cô đơn bừng sáng
Đăm đắm treo cái nhìn lơ đãng
Quầng sáng hừng đông cũng lạc loài
                      *
Anh ngồi chờ em bên hiên thưa
Dõi mắt ngóng đường xa hun hút
Giọt sương sa, nhịp đời hẫng hụt
Bóng nắng vờn quanh dấu phỉnh lừa
                      *
Em về lặng lẽ, trong lao xao
Đường phố bừng lên, hương ngày mới
Lóng lánh giấu tình, anh đứng đợi
… Năm tháng hồn nhiên, một thuở nào
                       *
Xót xa xô đọng, nhịp đời quay
Ru quăn quíu một thời hoa mộng
Tình như không, nỗi niềm cháy bỏng
Buông hết rồi, sao còn đắm say …
          Lê Thanh Hùng
Chiều mưa muộn
.
Khói bay lên và sương sa xuống đất
Đôi vai trần gồng gánh cõi mưu sinh
Trong mưa nắng nối mùa, bao được mất
Vỡ vụn âm thầm, góc khuất lặng thinh
                       *
Huyễn hoặc vây quanh, sóng đời xô dạt
Say đắm tan trong bóng nắng cuối mùa
Ký ức chất trên con thuyền cũ nát
Tự do trôi trong dòng chảy được thua
                      *
Anh đi trọn con đường anh đã chọn
Rạng rỡ uyên nguyên, không chút hoài nghi
Cũng có lúc ngông cuồng chờ đưa đón …
Nhưng chênh chao, đè nén sóng xuân thì
                        *
Sóng trước đổ dồn đầy nơi nước mắt
Con sóng sau trôi lửng thửng, ngập ngừng
Đời quanh quẩn, những lối mòn cứng nhắc
Điệu nhạc buồn xưa, tắt lịmdỡ chừng
                       *
Bổng bừng dậy, mưa, đầy tràn lộc mới
Rừng giao mùa, biêng biếc sắc non tơ
Em chợt đến, hơn nữa đời anh đợi
Xanh ngắt chiều trong, nắng quái đâu ngờ …
          Lê Thanh Hùng
Tan chợ em về
.
Ta thả hồn về một thuở rong chơi
Thấy cô chiêm nữ qua cầu Bà Bốn
Với đôi mắt, chưa bao giờ lẫn lộn
Đôi mắt to tròn, thăm thẳm, đầy vơi …
                         *
Giữa chợ đông, buông thả biết bao người
Lặng lẽ trôi, điều gì nhắn gửi
Trong tiếng vọng ngang chiều rười rượi
Bỗng tròn vang, trong vắt tiếng cười
                         *
Lối em về, làng Hậu Khoách xa xăm
Hàng dừa nghiêng nghiêng, mờ xanh chỉ dấu
Con chim khách kêu, không bay mà đậu
Chắc nhà em, chiều có khách đến thăm
                        *
Em vụng về đội rớt bó chùm ngây (*)
Bên Long Hà, chuông lễ chiều đang điểm
Cơm chiều nay chỉ còn canh cà tím
Em cười đi, rồi nghe mẹ la rầy …
                       *
Cánh đồng xa mờ giấu tuổi trẻ  anh
Lang thang dọc ngang, những triền cát trắng
Tím ngắt hoàng hôn, góc đời trĩu nặng
Giọt đổ, bến bờ tiếng vọng quẩn quanh
                       *
Phố chợ Hòa Đa lặng lẽ lao xao
Còn nguyên đó, những ân tình năm cũ
Chung nỗi buồn vui, bao điều ẩn dụ
Nao tha chàlàn, băng ican tha tànào (**)
                        *
Đường em qua, bờ ruộng đứng lặng thinh
Cánh đồng lúa, nuột nà thì con gái
Có biết đâu, những điều gì rớt lại
Bóng nắng chao nghiêng, bóng nắng quen nhìn …
          Lê Thanh Hùng
______________
(*) Cây Chùm ngây: Tên khoa học  Moringa oleifera, tiếng Anh: Cây Cải ngựa (Horseradish tree), cây Dùi trống (Drumstick tree), cây Dầu bel (Bel-oil tree), Cây thần dịu, cây Ba đậu dại… Ở Ninh, Bình Thuận người ta thường lấy lá non, hoa, trái non làm rau nấu canh.