Mẹ tôi

Dịu dàng ấm áp đôi tay

Ôm con vuốt tóc rỉ tai đêm ngày

Chắc chiu nuôi nấng oằn vai

Bao la tình mẹ miệt mài hy sinh

Nụ cười đẹp tựa bình minh

Thương con vất vả trọn tình trước sau

Mẹ là ánh sáng muôn màu

Bao dung, che chở ngọt ngào thiết tha

Đâu rồi mái tóc, làn da

Đâu rồi vóc dáng ngọc ngà ngày xưa

Đâu rồi câu hát à ưa

Đâu rồi tiếng võng giữa trưa nắng hè

Ngồi nhìn tóc mẹ le hoe

Da nhăn vì gió mắt nhòe thời gian

Cuộc đời có mẹ bình an

Sắc hoa tỏa ngát muôn phần yên vui./.

Tân Thị Trang

Nhớ mẹ

Mẹ đã già rồi nhé con

Tóc pha sương màu đen còn đâu nhỉ

Vẻ bề ngoài sau bền bỉ

Bụi thời gian hằn dấu kỹ vết nhăn

Cả cuộc đời mẹ tảo tần

Đến nay xương cốt đang dần lao xao

Mẹ già nay ốm mai đau

Thương con chẳng nói lời nào cùng con

Quê nhà vui sống mỏi mòn

Mong cho con cháu vuông tròn lứa đôi

Vu lan nhớ mẹ bùi ngùi

Cài đóa hồng đỏ nụ cười tinh khôi

Mùa thu lặng lẽ đổi ngôi

Lời ru của mẹ bên nôi dịu dàng

Cầu mong mẹ khỏe bình an

Cháu con hiếu thuận vô vàn yêu thương.

Tân Thị Trang

Vòng tay của mẹ

Chiều nhìn bóng hàng dừa reo

Khói bếp lan tỏa mắt nheo cay nồng

Mẹ ngồi thổi lửa sáng hồng

Bữa cơm thanh đạm ấm lòng tình quê

Đôi tay ấm áp vỗ về

Thương con khuya sớm bộn bề trước sau

Chăm sóc mảnh ruộng, vườn rau

Bao nhiêu vất vả nhuộm màu làn da

Mẹ nay tuổi đã già rồi

Nét mặt hằn dấu đồi mồi nhăn nheo

Bước đi chậm rãi ngoằn ngoèo

Thanh xuân của mẹ gieo neo sớm chiều

Mỗi ngày con ước bao điều

Mẹ luôn mạnh khỏe có nhiều niềm vui

Sống cùng con cháu nói cười

Cho con đề đáp một đời dưỡng nuôi.

                                        Tân Thị Trang