VÔ ĐỀ 1

Phù vân suy nghĩ ngược xuôi
Giọt thơ thánh thót núi đồi vọng mê
Nghe kinh bát nhã gọi về
Giật mình tâm thức tỉnh mê phong trần
Vô thường nếp áo tứ thân
Gương sen thanh tịnh tâm tình uyên nguyên
Xuân thì buông bỏ hoa niên
Mênh mang gió cuốn nỗi niềm gần xa
Phiêu bồng nhón gót phù hoa
Chân kinh đọc để rũ tà vô minh

Ngô Thanh Dung

VÔ ĐỀ 2

Con tạo vần xoay đà bỗng chốc
Buồn vui nhân thế có còn đâu
Hoa tàn- hoa nở, trăng tròn – khuyết
Mệnh – nghiệp hư vô giữa giọt sầu!

Ngô Thanh Dung

VÔ ĐỀ 3

Lặng nhìn con chữ hằng đêm
Mơ tìm biểu tượng những miền đã xa
Tịnh tâm giữa cõi ta bà
Mặc bao chìm nổi vẽ ra muôn màu
Thẳm sâu đo đếm cơ cầu
Vô thường mọi sự- Một câu đá vàng
An nhiên tránh những cơ hàn
Đón vinh quy tụ bình an với đời.

Ngô Thanh Dung