Chuyến tàu xuân
Xuân chưa về
Tết đã đầy khoang
Nặng gánh nhưng vui tàu đua ra đảo
Đường xa nhất là đường qua giông bão
Nối nghiệp cha ông
Tàu vững như lòng
Ngô nếp hẹn cười trên xấp lá dong
Mai đào ngủ chờ xuân đánh thức
Củ kiệu tỏi hành ôm quê ôm đất
Len lén vươn mầm như sợ đảo thiếu xanh
Quà tết thư tình tranh đến trước xuân
Để lính đủ thời gian hội ý
Này bí rim đường
Kia khô trắng muối
Mắm cái mắm con cá chốt bồn bồn
Xuân chưa ra khơi tiếng cười đã dập dồn
Rượu nút lá chuối xanh phải cháo hành Thị Nở
Chẳng biết dở ngon nhưng cùng cái khổ
Khổ chia mọi nhà
Em mặc tình em
Biên Hoà bưởi
Lai Vung nem
Xuân lắm nghĩa tình cớ chi thiếu rượu
Đàn một dây năm cung vẫn đủ
Vượt nghìn trùng nghe rượu hát là vui
Ghé giàn khoan xem lửa thắp trời
Những tấn vàng đen triệu năm đã thức
Hoá dòng dầu xuôi về đất nước
Thắp sáng quê hương
Sưởi ấm muôn lòng
Đi hết đời không hết biển mênh mông
Về lại bến
Xuân tràn lên bến
Bánh chưng lá bàng gói tình yêu của lính
Thắm thiết thương yêu xuân mới ngọt ngào
_______________________
Đất nước và hoa
Tặng em cành mai vàng
Tôi gửi nắng từ Miền Nam đầy nắng
Mới quen thôi nhưng tình hơn bạn
Tôi hiểu mập mờ như không hiểu tại sao
Lạnh Sài Gòn nao nức vòng eo
Vui bất chợt như buồn bất chợt
Giảng đường vắng tưởng chừng trong suốt
Lá qua đường cứ ngỡ thu đi
Trọ học như em nhưng tôi chẳng lo gì
Náo nhiệt ồn ào người đông dễ sống
Đừng như lá đợi mùa để rụng
Việc bạn cần có thể gọi tôi
Giao hàng ư
Chuyện nhỏ
Quen rồi
Kèm trẻ dạy hè đúng nghề đúng nghiệp
Gia sư nào mà không lo trò đẹp
Đẹp vô tình giết chết cái khôn
Vui nhất là chạy xe đưa người mà người bảo ôm
Ôi đất nước gian lao mà dễ tính
Và em đến
Cũng tình cờ trên chuyến xe ôm
Tự nguyện làm thầy cho em
Vô thưởng vô phạt
Điều ít ai ngờ thường gặp
Tình yêu đẹp như lời chào
Em tặng tôi cành đào
Dĩ hoà vi quý
Mai Miền Nam đắt hơn đấy
Nắng ấm rực vàng để em sưởi lạnh đông
Em cười…
Đẹp phải tươi hồng
Đất nước hùng thiêng màu cờ là màu đẹp nhất
Đào mai thắm sắc
Bay cao
Phan Thành Minh