Ngược quầng sáng, một tà áo trắng

Sáng tinh khôi trong nắng mùa xuân

Buông thả gió qua làng vắng lặng

Giấc mơ đời, có bước gian truân

*

Những cơn gió cố tình thổi rối

Nét hoang sơ, vướng mái tóc bồng

Chút phiêu lãng, ngập ngừng, gấp vội

Gánh truân chuyên, đầu chợ cuối sông

*

Bóng nắng dội xuân thì cháy bỏng

Như mơn man một tuổi xuân hồng

Hoa và trái, đương mùa căng mọng

Gió vu vơ, gờn gợn … sóng lòng

*

Ngược quầng sáng, cồn lên nỗi nhớ

Một mùa vui đẫm mộng mơ nhiều

Còn nguyên đó hoa tình chớm nở

Gió xuân về, khắc khoải tin yêu …

*

Thôi nuối tiếc, đời dài xa rộng

Nắng bung biêng, gió mới trở chiều

Thẩn thờ đứng bên đường lóng ngóng

Sắc xuân hồng, một thoáng đăm chiêu