.
Ôi ! con đường mình từng bước bên nhau
Lối mòn đó hồn nhiên hoa dại nở
Lời hẹn ước thẩm sâu vùng mắt nhớ
Giờ quay về nuối tiếc chuyện tình xưa
Mình đã trao nhau những thương mến yêu kiều
Bên bến vắng thiết tha lời hứa đợi
Dòng sông ấy chưa một lần nói dối
Yêu thương xưa tràn ngập mắt lên chiều
Em vội vàng để rớt một tình yêu
Mười sáu tuổi thơ ngây màu áo trắng
Mười sáu tuổi vụng về và trầm lặng
Để yêu thương tuột mất chảy theo dòng
Thương em nhiều xoan nhuộm tím dòng sông
Năm tháng nắng mưa làm nhạt nhòa nhung nhớ
Nay chỉ mình ta bước lê trên con đường tình dang dở
Dấu yêu xưa về khuất giữa mù sương .
Trần Hà Trọng Lãng