Chùm phượng ngày xưa, hé nụ cười

Mong manh cánh mỏng, khẽ rơi rơi

Bao nhiêu năm, vẫn còn ngộ nhận

Một cánh hoa rung, vướng bến đời

*

Bất chợt, một tiếng ve mồ côi

Oà vỡ chiều trong nắng xa xôi

Như ẩn ức một điều gì đó

Đồng loạt ngân, vọng đổ liên hồi

*

Hoa rơi trên cỏ, đỏ thắm tươi

Lướng vướng trôi, bãng lãng lưng trời

Áng mây trắng về nơi xa lắm

Có chút gì xao động, người ơi!

*

Con đường quen, chầm chậm chiều tan

Bức bối tờ thư đã ố vàng

Ngẩn ngơ đứng, gió đời lồng lộng

Đằm thắm chiều, ngất ngưỡng mùa sang

*

Rộn vang đường những tiếng ve ngân

Bên hiên xưa đứng lặng tần ngần

Gió thốc xối, tóc dài líu quíu

Mùa hạ vàng, lẩn khuất quanh sân …

          Lê Thanh Hùng

Bắc Bình, Bình Thuận