Đêm thành phố nhớ quê – Huỳnh Sơn Vũ

Có những đêm buồn thành phố khóc như trẻ thơ
Con lại nhớ về quê nghèo hai mùa mưa nắng
Nghe hơi thở vội vàng trong đêm tối
Trong căn trọ nghèo những ô cửa hoang mang.

Con rời quê hương trong hành trình nỗi nhớ
Nặng trên vai gầy những quá khứ tuổi thơ
Ba lô nhỏ mang theo đầy kỷ niệm
Trong giấc mơ nghèo cũng chỉ có quê hương.

Đây thành phố một mình nơi gác trọ
Đêm bỗng dài kéo nỗi nhớ lê thê
Tôi mường tượng xung quanh bốn bề gió lộng
Thênh thang cánh đồng có tiếng ếch kêu vang

Rồi bất chợt thèm nghe câu vọng cổ
Hát về cánh đồng và những dòng sông
Nơi có mẹ, có cha ngồi cất vó
Có con ngồi một xó của làng quê.

Đêm nay con nhớ quê nhớ mẹ
Con muốn ôm quê vào lòng và tắm với dòng sông
Con muốn khóc với những mùa mưa bão
Ngủ với cánh đồng để ngửi rạ rơm.

Vannghemoi.com.vn − 19:13, ngày 18/10/2024, đăng bởi Phạm Ngọc Hiền