“Với con gái Hà My”

Ai mua bánh ngọt, bánh mỳ

Sớm mai tiếng dì rụng nắng lòng con *

Thương dì cháu chạy lon ton

Chờ mua chiếc bánh nóng giòn dì trao.

Nắng nam hất ngược gió Lào

Mưa ngâu ướt choẹt tiếng chìm dần

Bà ngồi bậc cửa phân vân:

“Khổ gấp mấy lần gia cảnh nhà quê”.

Đơn thân một nẻo đường về

Không là mùa thối, chiêm khê nhưng mà:

Mảnh đời tựa chiếc lá đa

Chòng chành Tấm bánh đồng quà đêm hôm.

Khoắt khuya theo ngọn gió nồm

Lưng chiều gom mảnh sao hôm xế tà

Mỏi ngày đếm bước đường xa

Tiếng dì lọt giữa bao la phố phường.

Đường đời sợi rét còn vương

Thương tà áo bạc đoạn trường dì mang

Rưng rưng hạt nắng khẽ khàng

Đậu vào mái tóc dì đang nhuốm chiều./.

Vinh, 01/8/2016

—————

* Chuyện rằng: Có một dạo con gái tôi, chỉ chờ ăn bánh mỳ nóng của dì Huyền người trong khối phố bàn. Thương tiếng rao đêm! Nên con tôi từ chối ăn xôi sáng, ăn phở, bún v.v…

– Cháu có cô bạn thân thích ăn xôi nên có tên đệm: “Tâm xôi”. Còn bé nhà tôi bạn bè gọi: “My mỳ”. Từ cảm xúc đó bài thơ: “Đơn thân một nẻo đường về” ra đời.