Vài lời thắp nhang cho cô giáo Thảo

Gió vẫn thổi rào rạt trên cây me hiên nhà

Một năm không còn nhìn thấy bóng hình em

Tiếng nói vang ấm như cơn mưa mùa thu

Cuộc đời thật vô nghĩa

Tiếng guốc đi về trên con đường làng thơm hoa súng

Tiếng  đồng nghiệp râm ran những buổi chiều tan trường

Tiếng học trò ướt những con chữ đọc bài thơ

Cuộc đời thật vô nghĩa

Mà sao giọng em vẫn vang ấm như cơn mưa mùa thu

Mơ hồ trong giấc mơ hay góc bếp

Trong bữa cơm hay trong những buổi trưa ngồi hiên nhà

Nghe tiếng gà xác xao lá rụng

Và, gió vẫn thổi rào rạt trước mặt phía sau lưng

Chúng ta nói về thời khắc của đời người

Tình yêu mạnh hơn cái chết và nỗi lo sợ

Tình yêu khước từ lễ vật

Gió vẫn thổi rào rạt sau khi chúng ta ra đi

Những hàng me lá rụng rồi lá xanh

Tiếng chuông bên kia đồi vang rền

Hoa súng vẫn thơm quê nhà

Tiếng dế vẫn ấm áp dưới đường cày ca ngợi mùa màng

Và mong anh đừng nguyền rủa

Cuộc đời thật vô nghĩa

Em sẽ trở về dưới những đọt lá non trong diệp lục

Gió vẫn thổi rào rạt trên cây me nhé em

Tiếng của con người lưu trú trên mặt đất

Đôi khi vừa hổn hển thở vừa hát

Đôi khi anh tự chết để tái sinh

.