Bén rễ giữa đồng bưng

Một nàng cây hoang dại

Ơi, súng trắng hiền từ

Hoa thơm thân mềm mại.

Lá xòe trên vũng nước

Hứng ngụm nắng mặt trời

Hoa cười cười mủm mĩm

Chớp mi đon đả lời.

Em thăm đồng về muộn

Thấy nàng súng trầm trồ

Tay nâng niu vuốt nhẹ

Hoa đồng nội mặn mà.

Lòng em dâng thổn thức

Gái quê lắm thật thà

Thơm như loài súng ấy

Kề bùn chẳng hoi nha.