Hương thời gian về bên khu vườn nhỏ
Khép lại mùa ủy mị, liêu xiêu
Chiếc lá cuối cùng đoạn tuyệt tình yêu
Rụng rời nổi nhớ
Tâm hồn anh cơ nhỡ
Một chiều…
Ta nhớ chăng một thuở đìu hiu, cô đơn gửi vào làn gió
Cơ man nhưng bỏ ngỏ
Phút bồng bềnh…
Em có nhớ không nụ cười buồn tênh, tóc em bay trong trời lộng
Cuộc tình là khu vườn trống,
chẳng một cành hoa…
Hương thời gian dẫu có phôi pha
Cũng vương trên cành cây ngọn cỏ
Vương trong anh và em mỗi nơi vài vụn nhỏ
Để thoang thoảng đâu đây, tiếng tỏ tình…