Men lối hoàng hôn…
Đàn chim lặp lại cuộc hành trình quen thuộc
Ngọn gió vẫn chưa dừng phiêu bạt
Mùi khói đồng ngai ngái
Những rơm rạ ngủ vùi giấc đông
Mê sảng ký ức mùa màng
*
Những cánh đồng bì bõm dấu chân trâu
Đứa trẻ mục đồng sấp mặt ngủ quên
Gió lùa thông thốc qua miền hoài niệm
Khô cằn giọt mưa
Trong vũng nước tù đọng
Những giấc mơ cố vùng vẫy bay lên…
*
Đâu đó tiếng dế ven bờ đê buổi sớm
Cánh diều tuổi thơ vuột tay vào một chiều xa ngái
Mùa gió đi lạc
Mùi kỷ niệm luênh loang hương cỏ ướt
*
Thấm vào tôi nỗi nhớ khôn khuây
Nỗi buồn không rõ hình hài cứ lặp đi lặp lại
Những ngón tay lướt phím thời gian cũ mòn
Vệt ký ức hoang tàn tháng năm…
*
Từng đàn thiên di bay ngang hoàng hôn
Tôi nhặt mình mùa xưa tuổi dại
Nơi trời xa mùi rạ rơm ngai ngái
Chợt thèm da diết tiếng quê hương…

TỊNH BÌNH