Khép hoàng hôn
Mặt trời tắt
Mặc bầy gió níu…
*
Bóng đêm đè nghiến bầu trăng
Lũ côn trùng chết khô
Ngôi mộ cỏ
Không một tiếng kêu
*
Trong dáng điệu nằm thiếp ngủ
Chín vía
Ba hồn
Trò bịt mắt bắt dê
Chúng mải chơi mặc gã xác đang lịm dần
*
Đêm trôi về sáng
Ả trăng chậm rãi cài lại khuy áo
Leng keng bước chân lục lạc
Gió chu môi thổi đám lân tinh rơi tung tóe
Từng vòng ánh sáng không ngừng lan tỏa
Tiếng kêu đinh tai thấu lên váng vất
Cuộc hiện sinh bắt đầu kết nối
*
Buồng tim bóp nghẹt
Cảm ơn ai đó vừa buông tay…

TỊNH BÌNH