Cánh võng xuân thì trễ tiếng ru

Đong đưa tao, lời ru loạn nhịp

Khẳng khiu hương, đời hoa cuối liếp

Nở sáng bừng trong nắng mùa thu

                     *

Chiếc lá thẩn thờ rơi nghiêng qua

Chợt tiếng trẻ u ơ, cựa quậy

Thao láo nhìn con bê đang chạy

Lạc mẹ trong chiều hoang tái xa

                    *

Vội vàng đưa, võng đổ liên hồi

Nghe day dứt, lời ca váng vất

Ngắc ngứ chìm trôi, vờ tất bật

Một điều gì, lay động xa xôi

                   *

Miết triền xanh, hun hút chân trời

Đời rộng hẹp, mướt màu hoa cỏ

Mùa thu chợt khẽ rơi đâu đó

Trong lời ru khắc khoải buông lơi

                   *

Chầm chậm chiều đi, bóng nắng tròn

Soi ngang vách, trùng triềng nắng quái

Như đẩy đưa nỗi niềm ái ngại

Gửi cho người một vết môi son …

          Lê Thanh Hùng