MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG

Đêm ngâu rủ rỉ mưa thầm
Thương con tép bạc lạc lầm bến quê
Cái cò cõng lạnh tái tê
Cơn mưa đi đón chưa về cò ơi!
*
Thong dong phận khói lên trời
Nắng còn ở lại hong phơi sân vàng
Mẹ còn bận bịu thúng quang
Sớm hôm vất vả nuôi đàn con thơ
*
Tiếng gà eo óc tinh mơ
Con chim chèo bẻo đậu bờ tre cong
Lặng thầm đôi cánh bầy ong
Ban trưa tìm mật trên bông mướp vàng
*
Bâng khuâng khúc gió tình tang
Đường về quê mẹ rộn ràng cõi tim
Bến chiều khỏa nước lặng im
Vui chi con cá lìm kìm cắn tay…?

NIỆM KHÚC CÁNH ĐỒNG

Dắt tôi về cánh đồng ngày cũ
Ngai ngái mùi rạ rơm
Tiếng sáo diều ve vuốt
Thèm tiếng nghé ọ lạc bầy gọi mẹ
Lũ trẻ chăn trâu chạy theo mãi cánh diều
*
Nát lòng dấu chân chim mặt ruộng
Rát mặt nắng trưa hè
Giọt mồ hôi lưng áo cha ướt đẫm
Mằn mặn vị nắng mưa
*
Nghe mênh mang lối về xóm cũ
Ngọn gió ướp hương đồng ruộng
Phả vào tôi vệt nồng nàn ký ức
Tiếng dế ngày nào trong hộp diêm tuổi thơ
Rỉ rả niệm khúc cánh đồng
*
Ngày trở về cay mắt khói chiều xa
Con bìm bịp kêu khan ngoài sông vắng
Khói đốt đồng nhòa bóng quê bãng lãng
Ấm áp lòng
Thèm gọi tiếng mẹ cha…

TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)