Tháng năm thèm một lời chân thật
Người với người chân chất với nhau thôi
Cuộc sống ngoài kia gian dối đã nhiều rồi
Thì xin đừng xác thêm những nỗi đau vào tâm hồn già cỗi

Tháng năm đừng làm điều nông nỗi
Bởi đã qua lâu rồi tuổi mười tám mộng mơ
Mặc nụ cười nên thơ vẫn làm ta ngơ ngẩn
Và mỗi buổi chiều tà lòng trắc ẩn cứ gọi tên

Tháng năm thèm những khoảng lặng mình ên
Để nhớ mình đã lớn lên từ luống rau ngọn cỏ
Để hiểu thành công phải đánh đổi bằng nhiều thứ đắc đỏ
Bởi cuộc đời vốn chẳng có cho không…

Tháng năm thèm một ánh cầu vồng
Giữa bảo giông vẫn vươn mình khoe sắc
Mặc thời gian sẽ hóa tất cả thành hư không
Thì ta vẫn là ta luôn sống với tất thảy mặn nồng…