Mưa hạ về ướt đẫm lối xưa
Kỷ niệm cũ trôi trong chiều lộng gió
Những chú ve thì thầm điều gì đó?
Mà phượng hồng đôi mắt chợt đỏ hoe…

Mưa hạ về cho khóe mắt hoen cay
Ta nhớ hạ hay nhớ người xưa ấy
Đóa cúc vàng vẫn bung nụ mê say
Nhưng cái nắm tay chỉ còn trong kí ức

Mưa hạ về cho lòng ai day dứt
Gió buông tiếng thở dài rưng rức lá bàng rơi
Con thuyền giấy xa khơi chẳng hẹn ngày trở lại
Chở ước mơ một thời trôi mãi về đâu?

Mưa hạ về ngấn ngấn những u sầu
Đóa bằng lăng núp vào sau khung cửa
Ánh mắt người xưa trộm nhìn ai một nửa
Một nửa bây giờ mưa hạ cuốn về đâu?