Trôi xa lắc mùa ấu thơ mải miết
Tôi nhặt tôi ngày tháng cũ xa mờ
Cơn dốc đời đã đôi lần trượt ngã
Ước trở về lối cỏ dại bình yên…

*

Thương da diết mùi cơm sôi khói bếp
Thềm trăng khuya tiếng dế chẳng ưu phiền
Bên sông vắng vô tư đàn cá quẫy
Cánh chuồn kim chấp chới thuở hồn nhiên

*

Ta ngồi đếm cọng thời gian bạc tóc
Gió vườn xưa xao xác vọng âm thừa
Tay úp mặt khóc bao lần nông nổi
Mỏi đường chim mê mải mộng trời xa

*

Chợt se thắt vòng xoay đời nghiệt ngã
Thềm rêu xưa mùa trăng cũ nghẹn ngào
Ta về tắm cơn mưa rào tuổi dại
Nghe dạt dào mùa thương nhớ lao xao…

TỊNH BÌNH