Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Đảo im lìm trơ trọi đá san hô

Không sức sống tràn lên thềm lục địa

Những linh hồn đã ngã chẳng ai ru

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Đại dương buồn hiu hắt với trời cao

Những cánh chim chẳng còn qua biển rộng

Thủy triều không còn lên xuống dạt dào

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Bạch Đằng Giang bãi cọc cũng lầm than

Hơn ngàn năm sóng biển ru cọc gỗ

Sóng đi rồi cô độc gió khô khan

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Gạc Ma thành tượng đá gió mồ côi

Sáu mươi tư chiến sĩ nằm ôm súng

Mắt vằn lên tiếng sóng ở bên trời

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Trường Sa nằm cô quạnh mãi trùng xa

Biển Đông chẳng thể tươi màu xanh thẫm

Sắc màu nào cho mưa nắng Hoàng Sa?

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Tiếng vọng nào từ Thạch Hãn vang lên?

Những vòng hoa nằm bên bờ thương nhớ

Những hồn người lẩn khuất giữa màn đêm

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Những chiếc thuyền bất động đứng đìu hiu

Những mỏ neo gục đầu trên bãi cát

Khúc tràng giang thành khúc hát buồn thiu

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Đảo đá ghềnh bờ bãi vẫn miên man

Chỉ có điều là miên man nỗi nhớ

Về tình yêu và sóng nước ngập tràn

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Đất mẹ sầu đau đớn nhói từng cơn

Những lời ru chẳng thể nào yên ả

Nếu mất đi tiếng sóng của sinh tồn

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Đất nước còn ai hát khúc dân ca

Còn ai muốn đắm mình câu quan họ

Hay còn ai ca giọng Huế mượt mà?

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Từ Hà Giang cho chí tới Cà Mau

Núi vẫn rộng nhưng sông và biển động

Nổi bão giông trong chính trái tim ngầu

Nếu Tổ quốc một ngày không tiếng sóng

Trăm triệu người con Việt sẽ ra khơi

Buồm căng gió và mắt căng màu nước

Dõi khơi xa gọi lại sóng xanh ngời!