Hạnh phúc là gì?
Bao lần em tự hỏi cả trong giấc mơ
Hồ nghi về tình đang có
Đêm từng đêm giọt buồn lăn mắt đỏ
Nhoi nhói lòng với những nghĩ suy…
Bước chung đường, tay vẫn nắm mọi khi
Mà câu nói xa tận cùng hai phía
Đời nực cười, mai mỉa
Em giam anh, anh giam em trong bốn bức tường dày
Có lẽ nào ta mạnh mẽ nói chia tay
Xé toang bức rèm đen chắn lối
Em chẳng đổ thừa cho khi xưa nông nổi
Yêu dại khờ mà chẳng biết anh giấu một hình ảnh khác trong tim
Hai phương trời – anh và chị ấy lặng im
Nhưng em biết ai cũng cố giữ lòng vì tiếng bi bô con trẻ
Tại trời xuôi một chiều mưa, em vô tư gục đầu vào lòng anh dịu nhẹ
Hay tại giận hờn anh bỏ lỡ một người thương?
Lối anh về không có gió thoảng hương
Em cũng thế! Nghẹn ngào buông tiếng nấc
Tình riêng chung – hai ta ôm đớn đau là thật
Buông tay ra…ta tìm lại chính mình.