Nắng cứ gieo vào không trung chút gì vội vã
Để nhân gian hối hả cuồng quay
Chau mắt, nhíu mày
Mặt đen, da nám…
Nắng cứ hắt xuống con đường chai sạm
Để vung lên thô ráp cuộc đời
Nắng cũng như em, trông rất rạng ngời
Nhưng cay nghiệt,
Đốt cháy trái tim anh thảm thiết
Không hề thương tiếc – cuộc tình.
Nhìn xa xăm ảo ảnh lung linh
Nhưng chập chờn bấn loạn
Khoảng trời này chỉ là choáng váng
Đâu có bình yên…