Ngõ nhà trời trải nắng vàng
Em ngồi nhớ chị dưới hàng cau xưa
Nắng xuyên bóng lá đong đưa
Tàu cau rụng xuống ban trưa đã gầy

Giàn hoa thiên lý gió lay
Tỏa hương thơm ngát trời mây giao mùa
Mướp vàng ong bướm vui đùa
Góc vườn cây khế quả chua đợi chờ

Em ngồi vẽ lại tuổi thơ
Lệ nhoà hình ảnh đã mờ còn đâu?
Chị đi ngày ấy mưa ngâu
Giọt gianh tí tách đêm thâu lạnh giường

Em ngồi nhớ chị mà thương
Khế chua đã rụng, mướp hương héo gầy
Bông hoa huệ trắng quạnh hiu
Lời ru ai hát “lá diêu bông” buồn

Chiều buông nhuộm đỏ cánh chuồn
Em nghe như giọt hoàng hôn ướt mèm
Ngồi buồn nhớ chị tàn đêm
Sương khuya lạnh buốt bên thềm trăng rơi.