Hoa đào trên phố núi

Chợt bừng nở cuối đông

Có hẹn người năm cũ

Về trong nỗi chờ mong?

Hoa đào Trần Hưng Đạo

Rực hồng suốt Hùng Vương

Ngẩn ngơ xuôi Trại Mát

Nao lòng bờ Xuân Hương.

Phải hoa đào Thôi Hộ

Rong chơi một ngày xuân

Lòng bâng khuâng muốn ngỏ

Khi nhìn mắt giai nhân.

Hoa đào từng cánh mỏng

Khoe sắc cùng ai đây?

Người dừng chân đứng ngóng

Chỉ thấy màu hồng phai.

Hoa bay – bay thành bướm

Theo người – thơm gót chân

Xanh một màu cổ tích

Trong gió đùa mơn man.

Người yêu hoa năm nào

Có bay cùng mây trắng

Khi qua vườn Bích Câu

Bóng lồng gương hồ lạnh?

Em ngồi ngắm hoa đào

Có nhớ người xuống núi

Phải đời là chiêm bao

Nên tình còn đắm đuối?

Xin làm cây cô độc

Ngàn năm đứng trên đồi

Dõi theo người cuối dốc

Tóc còn bay bên trời.