Ta lặng ngồi nghe bồn chồn trong dạ
Trời Sài Gòn mây giăng nắng nhạt nhòa
Đường vắng vẻ, lá vàng kêu xào xạc
Cách ly người, mùa Covid trầm tư.
Cuối hè buông cháy bừng bừng hoa giấy
Bung đỏ niềm tin chạy len lỏi Sài Thành
Nốt ám u như đầy lùi một bước
Giãn cách này ta hẹn gặp bình minh.
Trái tim hồng hòa quyện trái tim hồng
Gom ấm áp tưới lên mùa dịch bệnh
Sài Gòn thơ nhẹ nhàng đi về trước
Lòng trẻ lòng già như xoa dịu hạt điêu linh.
Những tâm hồn sáng đẹp tựa vì sao
Đêm trắng đêm miệt mài say chữa bệnh
Ngăn chuỗi lây lan rớt ra ngoài ngõ phố
Sóng dữ cận kề khuôn mặt nét tươi xanh.
Từ tứ phương như máu chảy ruột mềm
Vọng hướng Sài Thành đang mùa đại dịch
Mớ rau non non, chút lời chân chất
Túi gạo thơm thơm cũng lan tỏa ân tình.
Này nhé em, bến phồn hoa mùa Covid
Khẩu trang mong manh che chắn mặt người
Em bên ấy, người bên này khoảng cách
Hỏi cõi lòng có tràn dậy chơi vơi?
Rồi ngày mai nắng vàng tươi đổ xuống
Khắp Sài Thành, Hòn Ngọc sáng long lanh
Người lại di, em mừng tung tăng phố
Hạnh phúc ùa về, ta hớn hở cười xinh.