Đêm lớ ngớ một góc tường gãy vỡ
Ánh trăng nghiêng, lạnh buốt bên thềm
Trắc trở gió, gợi se se nhớ
Một mùa xuân quanh quất trôi đêm
*
Ánh trăng bạc, đường xa lóng lánh
Bóng ai đi mờ tỏ chập chờn
Xé toạch đêm, còi tàu lanh lảnh
Cứa không gian, gió bấc từng cơn
*
Sân ga vắng, trống trơn lạnh ngắt
Người gác ghi lặng lẽ co ro
Đêm hiu hắt, không gian quánh đặc
Đứng im nghe ruột rối tơ vò
*
Phiên trực tết không về quê được
Biết giờ này vợ tính hết chưa?
Hay vẫn còn lo toan xuôi ngược
Chợ cuối năm giá cả tà lưa
*
Ga vắng, ba-ri-e mở đóng
Lặng lẽ theo kín kẽ quy trình
Bỗng cuốn quýt ngang trời gió lộng
Lời hẹn nào còn đó, đinh ninh …