Những thằng hề khoác lên mình điệu cười nửa vầng trăng ngược
Đem những trò nghịch đời làm tình tội nỗi cười thiên hạ
Rồi bày đặt
Thương xót phận đàn bà ép mình trong những hạt mầm chẳng bao giờ mơ có ngày hé nụ
Khóc trắng cuộc đời mình.
Những thằng hề lúc nào cũng nghĩ mình sống phận phiêu linh
Suốt ngày làm những trò mà khi người ta gọi tên đã biết rằng mua vui kiếp bạc
Chúng nghĩ mình là ai?
Đi cười thay cho những đứa bé bán mùa hè bằng đôi chân lấm bẩn của mình.
Cho những kẻ sống trên hạnh phúc cuộc đời bằng cách nhai nát cuộc đời con
Cho những đôi cu bán những ngày đông dài bằng cách rúc mình trong nỗi sợ
Nhát hèn
Những thằng hề có bao giờ ngoái mình trong bức gương
Chỉ để so sánh mình kém thua những con rối vài sợi dây kéo ngược
Gương mặt chúng dẫu đông xuân thu hè đều trắng bệch
Lười biếng mang mỗi một điệu cười
Tôi khoác lên mình bộ hề sống giữa nhân sinh
Tự huyễn hoặc mình bán nỗi buồn thành niềm vui cho địa thế
Mở mắt trên sàn diễn khép mắt giữa cuộc đời
Tôi cười điệu cười nửa vầng trăng ngược.