Thời đã xa (Phan Thành Minh)

Vẫn yêu đời dù tóc đã hóa mây
Chiều xuống vội hơn thời tôi con gái
Tay máy quay nhanh
Tay liềm khựng lại
Nước biết lên đồng
Lúa biết về kho

Xếp vào xưa là những con đò
Điệu ví ngắn nên ánh nhìn cũng ngắn
Rất riêng tư lời yêu thầm lặng
Hồn nhiên tỏ tình mà không sợ ai nghe
Có cả tiếng đàn
Có cả tiếng ve
Ôi cái máy lần đầu tiên tôi thấy
Giỏi hơn nhiều người giỏi hơn tôi đấy
Thần đèn Alibaba
Gái thời tôi chỉ lớp bốn lớp ba
Học cho lắm cũng làm dâu đồng áng
Ngủ với âu lo thâu đêm suốt sáng
Đạn bom soi không sót ngõ ngách nào
Ba mươi xuân chưa có tình đầu
Đêm vẫn cấy dưới sao trời ngái ngủ
Bếp không khói vẫn giấu sau cổ thụ
Đôi lúc cũng buồn vì đâu có gì vui

Trường không nghèo nhưng ít trẻ tới lui
Dẫu biết danh thành đứng sau con chữ
Học để làm thơ không ai ấp ủ
Học để làm thầy
Đáy biển mò kim
Chẳng thắng chẳng thua chẳng nổi chẳng chìm
Đồng đất nuôi tôi
Tôi nuôi đồng đất
Đâu ai sống với những gì đã mất
Vẫn yêu đời dù tóc đã hết xanh

Vannghemoi.com.vn − 19:58, ngày 15/01/2024, đăng bởi Phạm Ngọc Hiền
Từ khóa: