Khóc chi cho nửa mối tình
Đau chi cho kẻ mà mình trao duyên
Dẫu cho nước mắt triền miên
Mộng tình thôi đã theo tiên về trời

Tay chẳng nắm lòng đà li biệt
Cơn đau tình tuyệt diệt niềm tin
Đừng khóc lóc, chớ van xin
Không thể níu một đức tin tan tành

Buồng cau chín cũng đành bỏ ngỏ
Lá trầu xanh biết tỏ cùng ai
Thương cho một đã chia hai
Thương kẻ khóc tới vãng lai bạt ngàn

Lòng vật vã giữ người li biệt
Tình lỡ làng níu kẻ sang ngang
Thôi thì mộng đã lìa tan
Xin giữ lại chút chứa chan sau cùng

Ai đã hứa chuyển sông dời núi?
Ai thề nguyền dưới trướng nguyệt nhân?
Lời giả dối chút ái ân
Vẫn níu giữ chút thanh tân cuộc tình

Đêm thì khóc, ngày đau quằn quại
Nỗi đau tình giằng xé tâm can
Biển tình này vẫn chứa chan
Nên đau đớn vẫn xin mang đầy mình!