Tiếng thu rơi

Em có nghe?

Thu về trong sương sớm

Gió thầm thì…

Nhẹ trải nắng vàng mơ

Mây giăng giăng

Phố chiều nghiêng lá đổ

Phím loan trầm

Man mác ngập hồn thơ

Em có nghe?

Thu vàng xào xạc lá

Nhè nhẹ vương

Lên suối tóc mây bay

Bờ vai nõn

Ngọc ngà ôm dáng lụa

Hương Thu mềm

Ngan ngát cúc vàng say

Em có nghe?

Thu trao lời ân ái

Giấc mơ hồng…

Đêm nguyệt vọng lả lơi

Ta nhắp cạn

Chén tình Thu đắm đuối

Ngọt lời yêu…

Còn đọng mãi bờ môi.

Nhật Quang

Tự Tình Tháng Tám

Chiều đắm hồn nhau trong từng nhịp thở

Tìm bóng em về trên dấu môi

Giọt Cà phê lung linh màu mắt nhớ

Pha chút buồn vời vợi áng mây trôi

Em có mơ…những chiều xanh lòng phố?

Sài Gòn Thu, tháng tám gió lao xao

Buông dáng mềm thướt tha đôi tà áo

Tôi khuấy tan em vào nỗi khát khao

Nhấp nhẹ làn hương thơm trên vạt tóc

Ngọt môi nồng…chút đắm đuối, cuồng quay

Hỏi tim em có bồi hồi, ngây dại?

Tôi mê hồn, như lạc chốn thiên thai

Biết ngày mai, em có còn mong nhớ?

Ký ức…nào còn đọng nắng bờ vai

Tôi dốc cạn chút tình miên man đắng

Chiều liêu xiêu, ray rứt bóng hình ai…?

Nhật Quang